Hai năm sống chung đủ để Thời Ngọc hiểu rõ Lục Sính, và cũng đủ để cậu nhận ra mọi cảm xúc ẩn giấu sau vẻ ngoài bình tĩnh của người chú nhỏ này.
Lúc này đây, Lục Sính đang rất tức giận. Rất, rất tức giận.
Thời Ngọc không dám do dự dù chỉ một giây, nhanh chóng bước về phía Lục Sính mà không hề ngoái lại.
Đến gần, cậu mới nhận ra mùi rượu nhàn nhạt phảng phất trên người Lục Sính. Có lẽ hắn vừa rời khỏi một bàn tiệc không lâu, cả người vẫn toát lên khí chất lãnh đạm và thong dong đặc trưng. Nhưng khí thế ấy chưa kịp tan đi thì đã nhận được tin tức về sự xuất hiện bất ngờ của một vị khách không mời.
Lục Sính cúi đầu liếc mắt nhìn Thời Ngọc, ánh mắt bình thản quét từ đầu đến chân cậu. Không một cảm xúc nào hiện rõ trên khuôn mặt hắn. Lục Sính chỉ hỏi, giọng điệu nghe nhẹ nhàng nhưng đầy ý tứ:
“Về nhà chưa?”
Thời Ngọc vội vàng gật đầu, bản năng bước thêm hai bước đến gần hơn, đôi mắt chăm chú nhìn chú nhỏ, không giấu được chút bất an pha lẫn ỷ lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play