Trần Chính đúng là một người chồng lỗ mãng.
Thời Ngọc nằm trên giường suốt ba ngày, mới khiến thân thể bị vắt kiệt sức lực có thể hồi phục lại đôi chút.
Buổi sáng, sương mù dày đặc bao trùm khắp nơi, ánh sáng le lói cũng chỉ vừa đủ để nhận ra bóng dáng cảnh vật. Mây đen vẫn nặng nề che kín bầu trời phía trên ngôi làng, nhưng cơn mưa đã nhẹ hạt hơn so với những ngày trước.
Trần Chính trong bếp lộc cộc nấu cháo,  khói bếp lượn lờ tỏa ra.
Sau lần thân mật gần gũi ấy, càng về sau Trần Chính dường như càng không chú ý đến hình tượng của mình. Người đàn ông da đen nhẻm, để trần nửa thân trên, đi qua lại giữa nhà chính và phòng bếp. Khi thì cầm chiếc khăn bẩn dùng từ tối qua ngâm vào nước ấm, khi lại vào gian phòng nhỏ để xem Thời Ngọc còn ngủ hay không.
Trong gian phòng nhỏ, ánh sáng nhạt nhòa. Không gian yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ tiếng thở đều đều.
Người thanh niên nằm ngủ trên giường, tóc đen nhánh dán sau cổ trắng như tuyết, trong chăn còn đặt hai túi nước ấm. Gương mặt của cậu hơi ửng đỏ, đôi môi câu nhân mềm mại bị yêu thương đến sưng nhẹ khẽ hé mở, toàn thân lộ ra vẻ mệt mỏi nhưng đầy quyến rũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play