Thời Ngọc lại “mang thai”.
Lần này bụng càng lớn hơn, làn da trắng mịn nơi bụng lấm tấm một lớp phấn hồng nhạt, chỉ cần chuyển động một chút là đã toát mồ hôi. Những giọt nước trong veo lăn dài trên bụng tròn, được Thẩm Trạm nhẹ nhàng lau đi, từng chút một, cẩn thận như đang chạm vào một món đồ quý giá.
Trước lạ sau quen.
Trải qua một lần rồi, Thời Ngọc đã không còn khẩn trương như lần đầu nữa. Con rắn trắng nhỏ không biết học từ ai cái tính thích chen vào, cứ ỷ lại vào việc hai người đàn ông đều không nhìn thấy nó, còn Thời Ngọc lại luôn mềm lòng, nên mỗi khi họ đang gần gũi, nó đều rón rén chen vào, như thể không thể thiếu phần mình.
Nó không ưa Doãn Thích, lại càng không ưa Thẩm Trạm.
Vì muốn Thời Ngọc có thai, Thẩm Trạm dường như luôn đi quá giới hạn. Nhìn “mẹ” của mình run rẩy trong lòng ngực người đàn ông, môi đỏ ửng, hốc mắt long lanh lệ, con rắn trắng nhỏ liền đau lòng vô cùng, len lén lại gần dụi dụi vào người Thời Ngọc – người chẳng còn chút sức lực nào để phản kháng.
Chiếc lưỡi mềm mại, ươn ướt của nó nhẹ lướt qua cánh môi nóng hổi, căng mọng của “mẹ”, trong ánh mắt xấu hổ và tức giận của Thời Ngọc, nó dè dặt vươn lưỡi liếm vào đầu lưỡi cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT