“Sao bức tượng cổ tổ lại không có mặt vậy?”
Ánh nắng chiếu rọi lên bức tượng đá trước miếu cổ tổ. Trên mặt người đàn ông và con mãng xà đều có những vết nứt, như bị đá va trúng mà rạn ra.
Ánh mắt Thời Ngọc chậm rãi rời khỏi thân hình mãng xà, rồi dừng lại trên tượng người đàn ông.
Người đàn ông mặc một bộ áo dài, con mãng xà khổng lồ cuộn mình nằm bên cạnh hắn, dường như chẳng màng gì đến sự tồn tại của nhau. Chỉ cần nhìn tượng đá thôi, cũng có thể cảm nhận được rằng mối quan hệ giữa người và mãng xà này là ngang hàng, không thân mật, cũng không dựa dẫm.
A Bặc trông như đã phát điên. Hắn quỳ gối trước tượng, gương mặt méo mó dữ tợn, giọng nói run rẩy thốt lên từng chữ:
“...Cổ... cổ tổ... sao lại... sao lại có thể như thế này...?”
Gió lạnh từ rừng sâu thổi tới, mang theo hơi nước âm u còn đọng lại sau cơn mưa đêm qua, khiến người ta rùng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT