Lớp son môi rẻ tiền vừa rồi cũng đã bị lau sạch.
Thẩm Thành nghe thấy một tiếng nức nở nhỏ, cố tình đè nén.
Hắn bình thản cúi mắt, liếc qua thì thấy thanh niên đối diện đang hơi ngửa đầu, mái tóc đen mềm mại như lụa rủ xuống bên gáy, nhẹ nhàng quấn lấy. Cậu nắm lấy tay áo hắn, thì thầm điều gì đó không rõ, đôi môi mềm mại đã bớt hồng hào so với ban đầu, nhưng vẫn căng mọng, đỏ như trái anh đào chín mọng.
Người đàn ông thâm trầm khó lường, luôn xa cách thế nhân ấy chỉ ừ khẽ một tiếng, đưa tay vỗ vỗ lên lưng thanh niên như để trấn an, giọng nói nén thấp, trầm khàn:
“Chuyện đó, để sau rồi nói.”
Lần này thanh niên không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ dựa vào bờ vai rộng của người đàn ông, ngón tay thon dài, trắng nõn mân mê nút tay áo hắn. Cố Nhị gia, người xưa nay yêu sạch sẽ ghét bẩn, cũng chỉ bình tĩnh liếc nhìn một cái, rồi cúi đầu tháo nút tay áo ra, mặc kệ cho cậu nghịch.
Hắn hỏi một câu rất tự nhiên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play