Việc Tạ Hạc Ngữ thiếu cảm giác an toàn, Dụ Văn đôi khi có thể nhận ra.
Ví dụ như cậu rất thích Dụ Văn gọi cậu là "bạn trai", rất cố chấp với danh phận công khai này. Hoặc như cậu chưa bao giờ thực sự dám chọc giận Dụ Văn, luôn chỉ dừng lại ở mức vừa đủ. Ngay cả khi ghen, cậu cũng ghen một cách cẩn trọng, vẫn phải giữ một vẻ ngoài điềm tĩnh và tự chủ, nói những lời có lý lẽ, tuyệt đối không làm quá lên…
Nghĩ lại, sự điềm đạm mà Tạ Hạc Ngữ thể hiện trước mặt Dụ Văn, ít nhất tám phần là giả vờ.
Dụ Văn vùi mặt vào gối, từ từ bình ổn lại dư vị còn đọng trên cơ thể. Sau những giây phút mãnh liệt, suy nghĩ anh trở nên minh mẫn, anh thử đứng ở góc nhìn của Tạ Hạc Ngữ, lần lượt xem lại quá trình hai người quen biết và thấu hiểu nhau…
Anh mải mê suy nghĩ, không để ý đến những cử chỉ nhỏ của Tạ Hạc Ngữ.
Không còn lạnh nữa, nhưng cả hai đều nóng đến mức đẫm mồ hôi. Xương bả vai của Dụ Văn dưới ánh đèn sáng lên một màu óng ánh, vùng hông và mông cũng phủ đầy mồ hôi. Tạ Hạc Ngữ đưa ngón tay từ từ di chuyển từ giữa bả vai anh xuống dưới, dừng lại ở đốt sống cuối cùng, rồi nhẹ nhàng ấn xuống.
Trên lưng để lại một vệt mờ nhạt, dấu tay như vẽ qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play