Tạ Hạc Ngữ khiêng Tịch Túc đến chỗ an toàn, đặt xuống một chiếc ghế dài bên cạnh, Dụ Văn ôm cái cuốc thở hổn hển.
Thật là một diễn biến đầy kịch tính… Chưa bao giờ nhận được kịch bản nào kỳ lạ đến thế này.
Tịch Túc ôm lấy thùng rác bên cạnh nôn khan, nôn một hồi rồi tỉnh lại, trách móc: "Thì ra các cậu vẫn luôn ở đó… Vậy mà không cứu tôi! Phong Thừa Châu suýt nữa là giết tôi rồi!"
Dụ Văn nói: "Anh ta giết anh làm gì? Nhà họ Phong có cả đống tài sản đang chờ anh ta, vì anh mà lại phải gánh một vụ án mạng, anh tự nghĩ xem có đáng không?"
Tịch Túc định nói tiếp, Dụ Văn vội vàng ngắt lời: "Tạm dừng, tạm dừng, anh mà suy nghĩ là ông trời cũng cười cho đấy. Nghe tôi này, chuyện này không phức tạp như vậy đâu, lát nữa tôi sẽ phân tích cho anh, trước hết anh nói xem tại sao lại giả ngất."
"Đây là kế hoạch của tôi." Tịch Túc nghiêm túc nói: "Tôi bất ngờ ngất đi, Phong Thừa Châu chắc chắn sẽ cho người đến xem tình hình. Đợi khi họ vừa đến gần, tôi sẽ bật dậy như cá chép! Nhảy bật lên! Trong nháy mắt túm lấy cổ người đó, bắt làm con tin, đe dọa Phong Thừa Châu để thả tôi đi."
"…"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT