Cùng Tần Mộc hàn huyên trong chốc lát xong, Vân Mạt liền chuẩn bị cáo từ.
Hoàn cảnh của bệnh viện sạch sẽ ngăn nắp, nhưng có chút ồn ào, có thể là vừa xảy ra một vụ tai nạn lớn, phòng cấp cứu bên kia dòng người chen chúc xô đẩy, đến thang máy cũng bắt đầu quá tải.
Bên trong thang máy rất người nhiều, Vân Mạt theo bản năng dịch vào trong góc để nhường chỗ.
"Minh Y, con đừng có làm việc quá mệt, trong nhà cũng không thiếu tiền, con lại không đồng ý ở nhà, con nhìn xem, con nhìn con xem.".
Có thể là một người mẹ, ăn mặc rất tao nhã, mùi nước hoa cũng làm người ngửi thấy rất thoải mái, nhưng lời trong lời ngoài, nồng đậm cảm xúc, thể hiện sự khẩn trương.
"Mẹ, con không có việc gì, mới vừa rồi không phải đã kiểm tra qua sao, chỉ là mất ngủ bình thường.
Mẹ đừng có lo lắng.", Vương Minh Y phe phẩy tay áo của bà trả lời.
“Em trai của con cũng thật là, thời điểm cần dùng đến hắn, thì lại chạy không thấy bóng dáng đâu, thật là……”
Vân Mạt nghe thấy sự tha thiết quan tâm trong lời nói của người mẹ, liền có chút hâm mộ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play