Gần đây, Tần Mộc luôn cảm thấy tâm thần không yên, trước đó có Vân Mạt chỉ điểm, hắn vẫn luôn rất cẩn thận, cũng không có gặp phải cái gì không may.
Chỉ là hôm nay, khi hắn lơ đãng móc lá mà bùa Vân Mạt đưa cho kia, mới phát hiện, đã đen.
Cũng không phải tờ giấy này tự nhiên đen, mà giống như là trên mặt giấy được bao phủ bởi một lớp tro đen, giống như bị ăn mòn.
Hắn không thể nói tâm trạng của mình như thế nào, giống như vào buổi chiều, chủ nhiệm Tôn kêu hắn tới, bảo hắn hỗ trợ chuyển tiền vào một tài khoản, là một tài khoản thông thường.
Bọn họ trước kia cũng không phải chưa từng giúp đỡ chuyển khoản cho nhau, chỉ là lần này số tiền chuyển khoản của chủ nhiệm Tôn có chút nhiều.
Hơn nữa còn yêu cầu bắt buộc chuyển từ tài khoản bệnh viện tới tài khoản cá nhân của Tần Mộc trước, sau đó lại từ tài khoản cá nhân của hắn chuyển vào một tài khoản khác.
Tần Mộc cảm thấy không được đúng lắm, đặc biệt là thời điểm hắn đi qua lấy tài liệu, còn bị vướng lấy cánh cửa một chút, lập tức nhớ tới lúc ấy ở trong quần lá bùa bị thiêu cháy.
Tần Mộc tìm một lý do trốn tránh, muốn dùng chiến thuật kéo dài, lại đi hỏi Vân Mạt một chút.
"A Mộc, ngươi làm sao vậy? Sao lại mất hồn mất vía như vậy.", Vương Minh Đào dừng ở bên cạnh xe huyền phù của hắn, xem hắn nửa ngày không nhúc nhích, ấn còi, tiến đến gõ cửa sổ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT