Buổi sáng hôm nay, Hạ Ngư để lại một nồi cháo cùng mấy chiếc bánh rán, hai người ăn cũng khá ổn. Đến buổi trưa, Vương bá theo thói quen cũ nấu một nồi mì sợi, nhưng không ngờ, nấu xong, chính ông cũng không ăn nổi, huống chi là Trì Ôn Văn. Cuối cùng, hai người chỉ có thể uống nước trong nồi mì cho đỡ đói, nhưng cả buổi trưa đều chỉ ăn thế.
Vương bá thở dài, không ngờ Hạ Ngư chỉ đi có hai ngày mà đã khiến bọn họ ăn uống không thỏa mãn như vậy. Nếu ngày khác Hạ Ngư lại không ở nhà thì phải làm sao?
Hạ Ngư hiếm khi thấy Trì Ôn Văn hôm nay ngoan ngoãn, tâm trạng cũng khá tốt, nàng cười tủm tỉm nói: “Yên tâm, buổi tối ta sẽ làm thịt kho tàu cho các ngươi.”
Vương bá nghe xong mà nước miếng suýt rớt, bao nhiêu năm rồi ông chưa ăn được thịt kho tàu.
Trì Ôn Văn nhớ lại thịt kho tàu, ấn tượng của chàng về món này chỉ có từ khi còn nhỏ, chỉ nhớ rõ mùi vị đặc biệt thơm.
Nói xong, Hạ Ngư liền vào bếp nấu cơm. Hôm nay nhà nàng ăn cơm sớm một chút, không chỉ vì trong nhà hai người đói bụng cả buổi trưa, mà nàng cũng chạy cả ngày, bụng cũng thấy đói.
Vương bá tình nguyện đi rửa quả đào và hạch đào, giúp Hạ Ngư chuẩn bị làm rượu ngâm quả đào. Hạ Ngư thì chuyên tâm vào việc nấu nướng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT