Bạch tiểu muội lau nước mắt, chỉ lấy một cái bánh bao, khẽ nói: “Cảm ơn tẩu tử, cái này là đủ rồi, lấy hai cái nương ta lại đòi thêm nữa.”
Nhìn đôi mắt của Bạch tiểu muội sưng đỏ, trong lòng Hạ Ngư cảm thấy hụt hẫng. Làm sao có thể có một cô nương hiểu chuyện như vậy lại bị đối xử như thế?
Hạ Ngư vỗ nhẹ đầu Bạch tiểu muội, nhẹ nhàng nói: “Giữa trưa khi nhà không có ai, ngươi đến nhà tẩu tử, tẩu tử sẽ làm đồ ăn ngon cho ngươi.”
Bạch tiểu muội ngẩng đầu nhìn Hạ Ngư, rồi bất ngờ nhào vào lòng nàng mà khóc thút thít. Cuối cùng, những tiếng khóc của nàng ấy nghẹn lại, nghẹn ngào không nói lên lời. Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ có ai quan tâm đến nàng ấy nhiều như vậy, chưa bao giờ có ai lo lắng cho nàng ấy, càng đừng nói đến việc chăm sóc và cho nàng ấy ăn ngon.
Hạ Ngư hiểu, mấy năm qua Bạch tiểu muội chắc chắn phải chịu đựng nhiều áp lực trong gia đình, tất cả những nước mắt này đều chứa đựng sự uất ức, đau khổ. Hạ Ngư nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng ấy, để nàng ấy tự do khóc, không cản trở nàng
Bạch tiểu muội khóc đủ rồi, liền cúi đầu thật sâu cảm ơn Hạ Ngư: “Cảm ơn tẩu tử.”
Nói xong, nàng ấy vội vàng chạy về nhà.
Hôm nay nếu không lấy được bánh bao, Bạch tiểu đệ sẽ không chịu đi học, Dư Thúy và cha nàng sẽ lại đổ hết giận lên nàng, chắc chắn sẽ lại bị đánh.
Hạ Ngư trở lại trong viện, cảm thấy không còn tâm trạng để ăn cơm nữa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT