Đoàn Ngọc Trác vội vàng tìm Bàng Linh ở khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được trong một cái giếng đã cạn khô. Cậu ta kéo Bàng Linh lên.
Cả người Bàng Linh toàn là vết thương, máu tươi nhuộm đỏ quần áo cậu ta, tay phải bị gãy, xương sườn cũng gãy ba cây, lưỡi còn bị cắt nữa. Thoạt nhìn thê thảm đến mức giống như nhánh cây vào mùa đông, không còn sức sống.
Tôi nhanh chóng đút cho Bàng Linh một viên Kim Đan, cố giữ mạng cho cậu ta, đồng thời chữa trị cánh tay và xương sườn bị gãy. Có điều xương gãy thì có thể liền lại, chứ đầu lưỡi đã mất thì khó mà tìm về được.
Đoàn Ngọc Trác ôm Bàng Linh, sự bình tĩnh trong đôi mắt hồ ly hẹp dài biến mất, thay vào đó là sự lo lắng và đau xót vô ngần, nước mắt trào ra dữ dội.
- Lão Bàng, đã nói là cậu cùi bắp lắm mà! Đầu óc không lanh lẹ, tay chân cũng vụng về, khiến bản thân sống dở chết dở như bây giờ, cậu có vừa lòng chưa? Cậu, cậu tội gì phải thế?
Bàng Linh mở to mắt, ú ớ như muốn nói gì đó. Nhưng tiếc là cậu ta không thốt lên được dù chỉ là một chữ.
Cuối cùng, Bàng Linh dùng cánh tay trái thoạt nhìn còn lành lặn, dùng hết sức nhưng thật ra lại yếu vô cùng để vỗ vai Đoàn Ngọc Trác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play