Hai ngày sau tôi và Kasuga Sakura gặp lại nhau lần nữa, cả hai đều mang theo vẻ mặt chán chường. Sakura khóc nức nở. Cô ấy quơ tay quơ chân chỉ vào trán, nói:
- Cậu nhìn đi! Sưng chù vù luôn rồi! Tớ chỉ mới thò mặt ra đã bị xúc tu của điện hạ quấn lấy, ném từ cung Chính Dương tới thẳng núi Ma La! Tớ phải cắm đầu chạy suốt một ngày một đêm mới về tới Kinh Thành đó. Hu hu hu...
Tôi nâng đầu cô ấy: - Để tớ thổi cho cậu, phù phù...
Sakura khóc hu hu chui ra khỏi lòng tôi, dùng cặp mắt mèo long lanh của mình nhìn chằm chằm tôi, nói:
- Không phải cậu nói tớ cần quan sát xem cậu ta để ý ai, quan tâm ai à? - Trong mắt cô ấy thoáng qua vẻ khó lường.
- Tớ cảm thấy... - Chóp mũi cô ấy gần như chạm vào chóp mũi tôi: - Tớ cảm thấy cậu ta để ý cậu!
Nói gì nghe lạ vậy. Tôi không khỏi lùi về sau hai bước. Từ lúc đăng nhập trò chơi tới giờ, tôi không đi tự ngược mình ở phủ Thám hoa thì cũng cầm biển hiệu bói toán đi lang thang trên đường, thỉnh thoảng đi gặp Sakura thôi. Đến Thái Tử trông tròn méo thế nào tôi còn không biết thì sao có chuyện cậu ta biết tôi được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT