Editor: Lập Lòe
Cung Ôn Như đang ríu rít tranh thủ tình cảm của đàn ông, nghe thấy thế liền không thể tin được mà ngẩng đầu nhìn con gái: “Hàm Hàm, con đang nói gì vậy?”
Cung Tĩnh Hàm mỉa mai: “Bà đã làm rồi, chẳng lẽ không cho người ta nói? Cũng phải thôi, bà dù tàn nhẫn đến mức bỏ rơi con gái mình để nó tự sinh tự diệt, vẫn phải diễn một màn kịch để bản thân trông vô tội đáng thương, xem mặt mũi còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì, tất nhiên không chịu nổi bị nói như vậy rồi.”
Nhìn ánh mắt khinh miệt của con gái, Cung Ôn Như vừa sợ hãi vừa phẫn nộ, có một loại cảm giác mọi thứ đã vượt khỏi tầm kiểm soát, rõ ràng ngày hôm qua bà ta còn tưởng mình nắm trong tay một cơ hội trời ban, có thể nhờ đó mà lật ngược tình thế!
Bà ta đau khổ vô cùng, khuôn mặt tràn đầy thống khổ: “Sao con có thể nói mẹ như vậy!”
Cung Tĩnh Hàm lộ vẻ ghê tởm: “Bà có thể đừng làm ra vẻ mặt như vậy nữa được không? Biết không, rất xấu.”
Cung Ôn Như trì trệ, sau đó không thể kiềm chế được mà hét lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play