Editor: Lập Lòe
Nghe đến chữ “báo cảnh sát”, sắc mặt Cung Ôn Như thoáng thay đổi.
Vị phu nhân khẽ cười chế nhạo nhìn Cung Ôn Như, giọng đầy ẩn ý: "Phải không? Báo cảnh sát à? Vậy cũng không cần tìm người khác, nhà tôi cũng có người làm cảnh sát."
Tay Cung Ôn Như hơi run, bà ta cúi đầu để che đi vẻ mặt, đáp: “Không cần phiền đến Trang phu nhân.” Sau đó quay sang con gái: “Được rồi, Hàm Hàm, mau đứng dậy, ngồi bệt dưới đất thế này còn ra thể thống gì!"
Ánh mắt nghiêm nghị của bà ta khiến Cung Tĩnh Hàm lập tức không dám làm loạn nữa, thút tha thút thít đứng dậy, nhưng đáng tiếc, váy đã bị bẩn, tóc tai rối bù, lớp trang điểm nhòe nhoẹt, nơi nào còn dáng vẻ công chúa nữa. Nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trên mặt sàn đá cẩm thạch, cô ta hét lên một tiếng, lấy tay che mặt rồi chạy thẳng vào thang máy.
Trang phu nhân mỉm cười nói: “Con gái cô không chỉ động tay đánh người, mà tính tình cũng quá kiêu căng."
Cung Ôn Như tức giận đến nghiến răng, cố kéo khóe miệng, miễn cưỡng gượng cười nói: "Hàm Hàm vốn luôn là đứa trẻ hiểu chuyện biết lễ nghĩa, hôm nay có lẽ chịu một ít kinh hãi." Bà ta ám chỉ nhìn về phía Cố Thu, đây là nói Cố Thu quá vô lễ, không có giáo dục, khiến Cung Tĩnh Hàm bị hoảng loạn.
Cố Thu hoàn toàn phớt lờ trước lời bóng gió này, thậm chí không thèm liếc nhìn, chỉ khẽ gật đầu với vị phu nhân tao nhã rồi quay lưng bước về phía thang máy khác.
Nụ cười giả tạo trên mặt Cung Ôn Như lập tức đông cứng lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT