“À thì, nhân viên công viên trò chơi của ngươi chết rồi còn có thể sống lại không?” Mạc Bạch hỏi.
Vẻ mặt Huyễn Điệp cứng ngắc nói: “Sau khi dỡ bỏ lệnh phong tỏa thị trấn bệnh tật thì ta sẽ đi đến các phó bản khác để tuyển nhân viên.”
Xem ra không thể sống lại được, dùng một người là thiếu một người, chức quản lý của Huyễn Điệp cũng không dễ dàng chút nào.
Mạc Bạch cũng không muốn Huyễn Điệp vất vả như vậy nên muốn giúp đỡ nó một phen, tiễn đưa nó lên đường, để sau này nó không còn đau khổ vì tình nữa, không cần phải là một kẻ thất học mà miễn cưỡng làm quản lý.
Huyễn Điệp thấy vẻ mặt Mạc Bạch không vui, nó nói thêm: “Nhưng chúng tôi có hàng trăm nhân viên, nếu chết thêm vài người nữa thì Khâu Tuyết Dung sẽ không cần nhân viên nữa.”
“Tại sao?” Mạc Bạch hỏi.
Huyễn Điệp nói: “Nếu lặp lại quá nhiều lần thì cô ta sẽ không cần người yêu bầu bạn nữa, cô ta sẽ tự mình lái xe đến vách đá và lặp đi lặp lại hành động bay như thể có ai đó vẫn luôn đồng hành cùng cô ta vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT