Trong hoàn cảnh tuyệt vọng, nó là sự cứu rỗi duy nhất của Mạc Bạch, là ánh sáng của Mạc Bạch, Mạc Bạch nhất định sẽ yêu nó.
Không ngờ Mạc Bạch lại nở nụ cười giễu cợt nói: “Đừng nói là anh thật sự nghĩ mình có thể chạy trốn đấy nhé?”
"Tôi có thể vào thì đương nhiên có thể ra.” Huyễn Điệp tự tin nói.
Mạc Bạch chỉ vào hai chữ “đối tượng” trên lịch trình nói: “Nếu tôi đoán không sai thì anh cũng là đối tượng mà nhỉ?”
"Tất nhiên tôi là đối tượng rồi, chuyện này cô còn không biết à? Nhưng tôi không để lại thông tin gen nào cả, tôi vẫn luôn bảo vệ mái tóc của mình và cũng không để lại nước bọt." Huyễn Điệp nói.
Mạc Bạch nói: “Tôi không nhắc đến thời điểm này, tôi đang nói là đã lâu lắm rồi, anh cũng là đối tượng và đã để lại thông tin gen ở viện nghiên cứu đúng không? Huyễn Điệp.”
Nghe thấy chữ “Huyễn Điệp”, ánh mắt Thịnh Viêm dán chặt vào thân hình Huyễn Điệp như có điện giật, lòng bàn tay khẽ động, trên tay xuất hiện một tấm thẻ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play