"-Aaaaa!!!"
Tiếng thét thảm thiết thê lương xé toạc màn đêm sâu thẳm của trường học lúc nửa đêm.
Trương Thiên Lăng sợ tới mức giật mình ngã ngửa ra sau, đập mạnh xuống đất, va vào mấy chiếc ghế. Cậu ấy thả ống nước trên tay xuống, vừa lăn vừa bò chạy về phía Bất Kiến Hàn.
"Cậu, cậu có thấy không, có thấy không!" Giọng nói của cậu ấy trở nên run rẩy, đã bắt đầu lắp bắp: "Lão Thường, đó là Lão Thường mà! Lão Thường chết rồi!"
Bất Kiến Hàn bình tĩnh đến lạ, thậm chí còn vỗ tay: "Tất nhiên là thấy rồi, thật tuyệt vời làm sao. Bây giờ trước mặt chúng ta là xác chết cháy chắn cửa, sau lưng có xác chết treo cổ chắn cửa sổ, trên đầu có quái vật tóc dài rượt đuổi, dưới chân có đường ngập đầy máu kinh nguyệt. Quả là lên trời không đường, xuống đất không lối. Tuyệt, thật tuyệt vời!"
Thẩm Thiến trải qua một loạt biến cố, tinh thần đã tê liệt, thậm chí còn có thể bình tĩnh sửa lại lời nói của Bất Kiến Hàn: "Không phải xác chết treo cổ, là nhảy lầu. Chỉ là chân bị vướng lại thôi."
"Các cậu bị làm sao vậy? Người ta chết ngay trước mắt rồi, mà các cậu không có một chút phản ứng nào hết à?!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT