"... Ngài ấy và bầy linh cẩu tuyết cắn xé lẫn nhau, tranh giành thức ăn thừa đổ ở góc lồng. Lúc đó ngài ấy đã hoàn toàn không thể duy trì hình dáng con người, bản thể cũng co rút lại chỉ còn to bằng con mèo săn, chúng tôi đều rất kinh ngạc, không ngờ ngài ấy vẫn có thể sống sót.”
Bí thuật sư miêu tả với Bất Kiến Hàn về cảnh tượng mà họ đã nhìn thấy khi đó.
Bất Kiến Hàn hít sâu một hơi, dùng sức ấn huyệt thái dương: "... Anh ấy sống như vậy thà chết đi.”
Bí thuật sư lộ ra vẻ mặt có chút không tán thành, nhưng anh ta hiểu, Bất Kiến Hàn nói cũng đúng. Đày đọa một thiên chi kiêu tử từng tỏa sáng vạn trượng đến mức này, nếu để Thương Hành Y tự mình lựa chọn, e rằng anh ta cũng sẽ cho rằng, mình không bằng đã đổ máu chiến đấu đến chết vào khoảnh khắc thủy triều bóng đêm ập đến, như vậy ít nhất có thể khắc vĩnh viễn vinh quang và tên tuổi lên trên tường thành của Tháp Đêm.
"Nói nhiều chuyện nặng nề như vậy, tôi nói một tin tốt để làm dịu bầu không khí nhé." Bí thuật sư nói: "Long nhãn của Thương Hành Y đã tìm thấy rồi."
"Bí thuật sư của chúng ta ở trong sàn đấu giá phía sau thủy triều bóng đêm đã cướp lại được hai thứ này."
Anh ta lấy một hộp gấm nhung đen hình chữ nhật dài từ trên kệ, mở ra trước mặt Bất Kiến Hàn. Bên trong đặt một thanh trường kiếm và một chiếc nhẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT