"Những gì cậu nói đều rất đúng, Tạ Kỳ." Mộc Đinh Lan đan đầu ngón tay vào nhau, khẽ thở dài: "Nhưng cậu có từng nghĩ tới, chỉ dựa vào ảo tưởng để chống đỡ tình cảm yêu mến của mình với anh ấy, chịu đựng bấy nhiêu năm tôi cô đơn đến nhường nào?"
Tạ Kỳ hơi sững sờ.
"Nói thật, hôm đó ở trước cửa phòng ngủ của tôi, tôi nói với cậu trong quả cầu pha lê là thi hài của anh trai tôi, là tôi lừa cậu." Mộc Đinh Lan nói: "Xác của anh trai thật sự của tôi, sớm đã bị xử lý làm rác thải y tế khi tôi vừa sinh ra. Người lớn trong nhà tôi đều là người bình thường, không thể nào giữ lại một xác chết trẻ sơ sinh, để làm kỷ niệm.”
"Sau khi tôi lớn lên, mẹ tôi mới kể cho tôi nghe, câu chuyện có liên quan đến người anh trai yểu mệnh của tôi, nhưng trong miệng bà, chuyện đó cũng chỉ là một lời kể sơ sài qua loa."
"Tôi rất muốn có được một thứ, chứng minh Mộc Thời Khanh không phải là ảo tưởng của tôi, chứng minh anh ấy từng thật sự tồn tại trên đời này. Cho nên tôi đã vận dụng mối quan hệ trong nhà, mua một hài nhi tử vong do nữ sinh trung học để lại từ bệnh viện đen, dùng formalin ngâm, bỏ vào trong quả cầu pha lê của tôi, coi như anh ta là anh trai tôi."
Đồng tử của Tạ Kỳ co rút.
"Ảo tưởng dù có phong phú, dù có sống động đến đâu, vẫn như bọt xà phòng đầy màu sắc, nhẹ nhàng chọc một cái là vỡ tan." Mộc Đinh Lan giơ tay lên, luồng sáng hư ảo rơi vào tay cô ấy xuyên qua lòng bàn tay cô ấy: "Tôi cần một vật thể mang hình dáng thực tế, khiến nó trở nên tường tận và cụ thể hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT