Tro tàn xám xịt như tuyết lớn rơi xuống từ bầu trời đen kịt, phủ đầy khu rừng cây khô héo.
Lâu đài đen ngòm với những ô cửa sổ ánh lên sắc đỏ của máu. Dưới ánh chớp im lìm, cung điện tăm tối chào đón những vị khách cuối cùng của nó.
“Vậy mà Priss đã nói trúng. Tuy nhiên, ta không ngờ, ngươi lại dám cả gan tự mình tìm đến đây.”
Nhà vua đội vương miện vàng nặng trĩu nạm đầy đá quý, tay cầm quyền trượng, chiếc áo choàng thêu kim tuyến màu đỏ sẫm sau lưng như dòng máu chảy lênh láng trên mặt đất. Ông ta ngồi nghiêng trên ngai vàng, bên cạnh là một chiếc giường giống như quan tài pha lê, bên trong là những bông hồng đỏ thẫm bao quanh Hoàng hậu xinh đẹp của ông ta.
Nhà vua từ trên cao nhìn xuống con người nhỏ bé và yếu ớt dám xâm phạm lãnh thổ của mình, nở nụ cười vừa kiêu ngạo vừa thương hại.
“Ngươi có biết ai sai khiến ngươi đến ám sát ta không? Lũ kiến hôi không biết tự lượng sức mình. Dù là ngươi hay những kẻ phản bội Vương quốc này-” Nói đến đây, ông ta liếc nhìn những con búp bê phía sau thiếu niên loài người, vẻ khinh thường không thể che giấu: “Dù tất cả các ngươi cùng tấn công, cũng không thể làm ta bị thương dù chỉ một chút.”
“Chưa chắc đâu, thưa bệ hạ.” Bất Kiến Hàn sờ sờ chiếc mặt nạ của mình, rút dao găm ra, giơ ngang trước người, tạo tư thế sẵn sàng chiến đấu: “Không thử sao biết được?”
“Dám thách thức vương quyền của ta, ngươi thật ngông cuồng.” Nhà vua đứng dậy khỏi ngai vàng.
Hoa văn trên mặt đất thay đổi, từ màu đen sâu thẳm như bầu trời sao lấp lánh ánh sáng yếu ớt, biến thành những ô vuông đen đỏ xen kẽ của bàn cờ, tượng trưng cho trận chiến với boss chính thức bắt đầu. Lúc này, cả cung điện biến thành chiến trường, ở những nơi tầm mắt không thể nhìn thấy, tất cả các cánh cửa đều được đóng lại, cung điện trở thành một không gian dị biệt độc lập, tách biệt với bên ngoài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT