Đám Huyễn Tưởng Sử bị tiếng hát của Hải Vu Chi Ca khống chế, vừa xoay tròn nhảy múa vừa rời đi, nhưng càng nhiều Huyễn Tưởng Sử bị mùi hương của Mồi Nhử Đêm Tối dụ đến lại đuổi theo.
Tuân Thiên Thu lôi khẩu pháo hỏa lực mạnh nhất của mình ra, cũng chẳng cản được đám Huyễn Tưởng Sử truy kích. Trong số chúng, có nhiều con chẳng sợ gì lửa đạn, thậm chí có con còn chẳng có hình thù, công kích vật lý không làm gì nổi.
Tuân Thiên Thu dần dần thấy đuối sức, anh ta kéo tay Bùi Nghiêu, lôi cậu ấy ra khỏi bên cạnh Tả Như Hà.
Thân thể Tả Như Hà đổ gục xuống đất, đầu óc Bùi Nghiêu trống rỗng. Bàn tay vừa trượt khỏi tay cậu ấy vẫn còn hơi ấm, thậm chí còn chưa kịp lạnh.
Cậu ấy chợt nhớ đến Trần Minh Hiên bị Tả Như Hà đẩy cho mình. Nhưng khi cậu ấy quay lại, Mục Từ đã đâm xuyên ngực Trần Minh Hiên. Cô ấy dùng thanh kiếm dài ngưng tụ từ máu tươi hất văng cái thân hình hơi phì nộn kia, ném về phía đám Huyễn Tưởng Sử. Đám Huyễn Tưởng Sử ào ào xông tới, nuốt chửng thân xác Trần Minh Hiên.
Bùi Nghiêu cảm giác mình sắp phát điên lên: "Cô đang làm cái quái gì vậy?!"
"Huyễn Tưởng Sử nhắm vào cậu ta. Cậu ta vẫn còn thẻ thân phận, không chết được." Du Úy Thi thản nhiên đáp: "Chẳng lẽ chúng ta lại vác theo của nợ mà chạy trốn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play