Cơ thể của Bất Kiến Hàn dần dần lạnh đi trong vòng tay anh, hơi ấm mất đi, đôi mắt luôn rạng rỡ ánh lên sự sống ảm đạm dần. Thương Hành Y vô vọng ấn vào vết thương không còn chảy máu của cậu, hoảng hốt luống cuống, ôm cậu vào lòng, muốn giữ lại nhiệt độ của cậu.
"Đừng..." Giọng Thương Hành Y khàn đặc, gần như không nói nên lời: "Đừng đối xử với tôi như vậy...!"
Thiếu niên gối đầu trên đầu gối Thương Hành Y, yên lặng không một tiếng động. Giống như vô số lần trong đêm mưa bão dưới ánh đèn trước kia, cậu để Thương Hành Y gối đầu lên đùi mình lắng nghe truyện cổ tích.
Thương Hành Y thường xuyên có ảo giác như vậy, cho rằng thứ ở lại bên cạnh anh chỉ là một cái xác trống rỗng vô vị. Cái vỏ mỏng manh của con người khó có thể chứa đựng linh hồn to lớn rực rỡ, Bất Kiến Hàn không thuộc về nơi này, tùy thời sẽ rời xa anh.
Chỉ là bây giờ, thời khắc này đã đến.
"Bất Kiến Hàn, cậu nói gì đi chứ..."
"Nói cho tôi biết cậu có ý gì? Có phải cậu muốn nhìn tôi hối hận, mới cố ý làm như vậy không?!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play