Phải rất lâu sau Thương Hành Y mới hoàn toàn tỉnh táo khỏi tác dụng của thuốc.
Khi anh mở mắt ra, đập vào mắt đầu tiên là những cánh hoa đỏ phủ kín giường. Hoa hồng và hoa mỹ nhân màu đỏ thẫm xen kẽ phủ lên nhau, khi anh ngồi dậy những cánh hoa bị hất tung khỏi ga giường, rơi lả tả xuống đất.
Đầu óc choáng váng, trên người có cảm giác dính nhớp khó chịu, sau lưng có vài chỗ đau nhói.
Anh day day thái dương, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Bất Kiến Hàn đang ngồi trên chiếc ghế cạnh giường.
Bất Kiến Hàn không mặc áo. Từ vai, xương quai xanh đến ngực, rồi xuống đến phần bụng và eo thon gọn, đều chi chít những vết hôn màu đỏ sẫm và vết bầm tím do ngón tay bấu chặt tạo thành.
Vẻ mặt thờ ơ ẩn sau bóng tối, đôi mắt đỏ như máu vô cảm và cơn mưa tầm tã sau lưng. Tất cả những điều này ngay lập tức kéo Thương Hành Y trở về cơn ác mộng ngột ngạt và thối nát của nhiều năm trước, từ tận sâu trong đáy lòng anh trào dâng nỗi sợ hãi bị ghét bỏ.
Anh vô thức nắm chặt lấy tay phải của mình, móng tay đâm sâu vào cẳng tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT