Bất Kiến Hàn lại mơ thấy những thứ khiến cậu khó lòng hiểu nổi.
Có những âm thanh xa lạ không ngừng điên cuồng, hỗn độn lải nhải bên tai cậu, nói bằng thứ ngôn ngữ mà cậu không thể hiểu. Cậu cảm thấy mình nắm rõ từng phát âm, nhưng khi cố gắng ghép các từ lại thành câu để suy nghĩ kỹ, đầu cậu lại đau như búa bổ, rơi vào trạng thái mơ hồ.
Những mảng màu quá mức sặc sỡ trong ý thức bị bóp méo, uốn lượn, cậu cảm thấy mình như một kẻ điên bị trúng độc thần kinh, hỗn loạn đảo điên, bệnh tật ăn sâu vào xương tủy.
Có người không ngừng gọi cậu từ nơi xa xôi: "Tỉnh dậy, mau tỉnh dậy đi! Tôi nghĩ cậu vẫn còn cứu được…”
Cậu toát mồ hôi lạnh, cố gắng hết sức để mở mắt ra, tầm nhìn trở nên mờ nhạt trong trạng thái ý thức hỗn loạn. Cậu mơ hồ cảm thấy mình như đang gối đầu lên đùi ai đó, một người đàn ông với khuôn mặt không rõ ràng đang nâng mặt cậu, dùng sức ấn vào huyệt nhân trung của cậu, cố gắng đánh thức cậu.
Bất Kiến Hàn cảm thấy môi mình bị véo đến ê ẩm, có lẽ người kia không cắt ngắn móng tay, móng tay cào vào da thịt, tạo ra cảm giác đau đớn như bị rách.
Cậu đột ngột bật dậy, quát lớn: "Đau chết đi được, đừng véo nữa! Véo nữa thành là sứt môi luôn đấy!"
Sau đó cậu mới thực sự tỉnh giấc khỏi giấc mơ.
Thời gian cậu tỉnh lại chỉ sớm hơn thời gian báo thức đã hẹn khoảng bốn, năm phút. Ngủ đủ mười tiếng đồng hồ, cậu không chút mệt mỏi nào, tắm rửa sạch sẽ, sau đó mở máy tính ra kiểm hộp thư người chế tạo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT