Khi Bùi Nghiêu tỉnh lại lần nữa, cậu ấy phát hiện mình đang nằm trong một toa tàu điện ngầm.
Vì toàn thành phố đã mất điện, pin điện thoại lại có hạn, mọi người chỉ có thể dùng nến để thắp sáng. Ánh nến le lói chiếu qua cửa sổ hai bên toa tàu, một bên là vách đường hầm, một bên là sân ga tàu điện ngầm, trên cột có dán ba chữ lớn "Thái Bình Giản".
Ngoài Bùi Nghiêu, trong toa tàu còn có vài người khác đang hôn mê bất tỉnh. Dáng vẻ của mọi người đều rất chật vật, mỗi người đều nằm trên một tấm thảm yoga rách nát, cảnh tượng trông giống như nhà xác ngoài trời sau khi thiên tai ập đến.
Lại giống như một ổ mèo hoang được đưa đi triệt sản tập thể, sau đó được xếp ngay ngắn ở góc tường, chờ thuốc mê hết tác dụng.
Hà Đông Đường đang quỳ gối bên cạnh cậu ấy, vắt một chiếc khăn nóng. Thấy cậu ấy mở mắt ra, cô ấy nói: "Cậu tỉnh rồi à. Chúc mừng cậu, ca phẫu thuật rất thành công, cậu đã hoàn toàn là con gái rồi."
Bùi Nghiêu: "???"
Cậu ấy sợ hãi sờ soạng hạ bộ, xác nhận mình không mất đi thứ quan trọng nhất trong đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT