Nụ cười trên mặt Thương Hành Y biến mất.
Anh nhìn Bất Kiến Hàn như thể lần đầu tiên quen biết cậu, ánh mắt thận trọng và sắc bén. Dường như anh cảm thấy Bất Kiến Hàn có gì đó không ổn hoặc đang tự vấn xem hành vi của mình có gì sai sót không. Sự thay đổi này rất nhanh, chỉ trong nháy mắt, nhanh đến mức thoáng qua rồi biến mất, suýt nữa Bất Kiến Hàn còn tưởng rằng cảm giác lạnh sống lưng đó chỉ là ảo giác.
Nhưng chẳng mấy chốc, Thương Hành Y đã thu lại ánh mắt đó, bình tĩnh trả lời: "Tôi thấy không cần thiết. Cậu đã ở đây khá lâu rồi, đồ dùng sinh hoạt đầy đủ, nếu chuyển đi, cậu lại phải dọn dẹp lại một lần nữa. Sao phải tự làm khổ mình vậy?"
Bất Kiến Hàn nói: "Tiền game tôi tích góp được từ việc vượt ải không ít, thuê một căn hộ full nội thất ở bất kỳ khu cao cấp nào trong thành phố Phục Hồi cũng dư sức."
"Lùi một bước mà nói, cậu sống ở đâu cũng không ảnh hưởng đến việc cậu kiểm tra khả năng vượt ải của mình." Thương Hành Y nói: "Tôi có thể đảm bảo với cậu, sẽ chọn phó bản có cấp bậc khác với cậu, không gặp cậu trong cùng một phó bản, cũng sẽ không can thiệp vào bất kỳ sự rèn luyện nào về khả năng vượt ải của cậu. Có lẽ hành động của tôi trong phó bản đã ảnh hưởng đến cậu quá nhiều, khiến cậu không thoải mái, tôi xin lỗi. Nhưng tôi tự nhận thấy mình không có gì sai với tư cách là bạn cùng nhà. Tự mình vượt ải phó bản và tiếp tục sống ở đây là hai việc không hề mâu thuẫn với nhau."
"Không phải vấn đề này." Bất Kiến Hàn lắc đầu: "Không phải anh đã làm gì, đã nói gì ảnh hưởng đến việc tôi vượt ải. Mà là sự tồn tại của anh, đối với tôi chính là một sự quấy nhiễu."
Khóe miệng đang căng cứng của Thương Hành Y khẽ động đậy: "Xin được nghe kỹ hơn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT