Mặc dù không hiểu vì sao Bất Kiến Hàn lại đột nhiên thốt ra lời cảm thán như vậy, nhưng Mục Từ chắc chắn rằng đây không phải lời khen.
Cô ấy chăm chú quan sát nét mặt của Bất Kiến Hàn, nhìn biểu cảm của cậu từ mơ hồ đến ưu tư, từ thất vọng đến bối rối, cuối cùng đọng lại ở vẻ "tay muốn nắm chặt thành quyền".
"À… Tóm lại là, anh không chắc anh ấy có thích anh không và nghĩ rằng nếu tỏ tình, anh ấy sẽ né tránh, đúng không?" Mục Từ vỗ tay nhẹ, rút ra điểm mấu chốt từ câu chuyện của Bất Kiến Hàn.
Bất Kiến Hàn gật đầu: "Đúng."
"Vậy vấn đề này quay lại một bài học kinh điển: Dù là tình bạn hay tình yêu, điều quan trọng nhất giữa hai người chính là giao tiếp. Mà mục đích của giao tiếp là để hiểu nhau hơn." Mục Từ phân tích một cách mạch lạc: "Hiện tại anh không nắm được gì về anh ấy vì hai người thiếu sự đối xứng trong thông tin. Anh không biết gì về quá khứ, còn anh ấy nói năng mập mờ, nửa thật nửa giả. Điều tệ nhất là, anh ấy chính là nguồn thông tin lớn nhất của anh. Chỉ cần anh ấy không muốn nói, anh sẽ mãi trong trạng thái như người mù lần đường, chẳng biết gì về anh ấy cả."
Bất Kiến Hàn vỗ đùi đánh đét: "Đúng! Ý tôi chính là vậy!"
"Vậy lời khuyên của tôi là anh có thể thử kéo giãn một chút khoảng cách với anh ấy để quan sát." Mục Từ dùng tay ra dấu một khoảng cách rất nhỏ, chỉ bằng một ngón tay: "Chỉ cần một chút thôi. Hiện giờ anh quá gần anh ấy, duy trì khoảng cách này thì mối quan hệ sẽ mãi ổn định ở trạng thái hiện tại, rất khó để tiến thêm bước nào."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play