Thương Hành Y kéo một cái ghế gỗ đỏ từ bên giường lại gần bàn, ngồi xuống với dáng vẻ đoan trang, như thể chuẩn bị có một cuộc đối thoại sâu sắc với "ai đó" bên kia bàn.
Sau một hồi trầm ngâm, Thương Hành Y từ tốn mở lời:
"Tôi từng yêu một người rất sâu đậm."
Bất Kiến Hàn nghe vậy, trong lòng bỗng có một cảm giác kỳ lạ.
"Cậu ấy là một họa sĩ, tài năng xuất chúng nhưng lại không được thế gian công nhận." Giọng Thương Hành Y chậm rãi, dường như đang kể chuyện, đồng thời cũng như đang hồi tưởng. Trong ánh mắt thoáng qua nét trầm buồn của một thiếu nữ yêu sâu đậm. "Lần đầu tiên nhìn thấy tranh của cậu ấy, tôi đã bị những nét vẽ ấy làm cho mê đắm. Tôi tò mò muốn hiểu rõ về cậu ấy và bằng mọi cách đã trở thành tri kỷ của cậu ấy. Cậu ấy từng nói rằng tôi là người đặc biệt nhất trong đời mình và là người duy nhất thực sự hiểu được cậu ấy."
Bất Kiến Hàn: "…"
Tài năng xuất chúng, không được thế gian công nhận, tri kỷ duy nhất, yêu ngay từ ánh nhìn đầu tiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play