Ngư Diệu Ngôn lại mỉm cười với họ đầy vẻ thấu hiểu và an ủi: "Không sao đâu, hai người có lý do chính đáng mà. Vì vậy, cho dù hai người có nhảy disco trên mộ người ta, thì chủ mộ cũng sẽ thông cảm cho hai người."
Giọng điệu của cô ấy rất ôn hòa nhưng khi lọt vào tai Sương Ngạo Thiên, luôn có cảm giác như đang bị mỉa mai.
Sắc mặt Sương Ngạo Thiên lạnh lùng, chất vấn Ngư Diệu Ngôn: "Sao hai người lại ở đây? Không phải nói muốn làm người chơi hưởng thụ cuộc sống sao, chợ đêm không phải ở hướng này đúng không?"
"Ừm, đúng vậy, chúng tôi đã đi chợ đêm rồi." Ngư Diệu Ngôn gật đầu nói: "Tôi ăn khuya xong rồi nên tôi dẫn chồng tôi ra ngoài, tìm đồ ăn khuya cho anh ấy. Anh ấy ngửi thấy mùi đồ ăn ngon ở hướng này, nên chúng tôi đã đi tìm đến đây, vừa hay gặp hai người! Thật là trùng hợp.”
Sương Ngạo Thiên hoàn toàn không tin cô ấy. Núi rừng hoang vắng thế này, lấy đâu ra đồ ăn khuya? Cô ta không chỉ không tin Ngư Diệu Ngôn và Tô Hãn Sinh tình cờ gặp mình và Hầu Lập Tạ, mà còn nghi ngờ cặp đôi kỳ lạ này đã theo dõi họ.
Sương Ngạo Thiên xòe tay: "Vậy cô cũng thấy rồi đấy, ở đây chẳng có thứ gì ăn được cả. Đi chỗ khác tìm đồ ăn khuya của hai người đi, đừng cản trở người khác làm việc chính được không?"
"Đồ ăn khuya mà cô nói, với đồ ăn khuya của chồng tôi, chưa chắc đã là một loại đâu." Ngư Diệu Ngôn cười tủm tỉm nói: "Nếu tôi đoán không nhầm, hai người định vào trong mộ đúng không? Vừa hay chúng tôi cũng có ý định này, đã cùng đường rồi, chi bằng cùng nhau đi, thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT