Sau khi Ngư Diệu Ngôn tự giới thiệu xong, hiện trường rơi vào một khoảng lặng kỳ lạ.
Tạ Kỳ là người đầu tiên bật cười thành tiếng, thốt lên "cao thủ". Ngược lại, sắc mặt của Sương Ngạo Thiên và Hầu Lập Tạ đều có hơi kỳ quái, tóm lại là không đẹp mắt cho lắm.
"Nói cả buổi, chẳng khác gì không nói, ai biết được cô có thật sự cộng dồn ba hiệu ứng tiêu cực hay là bịa chuyện lừa chúng tôi?" Sương Ngạo Thiên nhìn Ngư Diệu Ngôn bằng ánh mắt lạnh lùng như nhìn kẻ ngốc: "Tôi ở thành phố Phục Hồi lâu như vậy, chưa từng nghe nói trong số những người chơi cấp cao có nhân vật nào như cô. Thẳng thắn thừa nhận mình là người mới khó đến vậy sao? Yếu kém không có gì đáng xấu hổ, có những người cứ thích ra vẻ ta đây, cuối cùng lại khoác lác quá lố, đó mới là chuyện nực cười.”
Ngư Diệu Ngôn nghiêng đầu nhìn Sương Ngạo Thiên: "À? Vậy anh nói đúng rồi đấy, tôi là người mới mà. Anh đừng nói chuyện hung dữ như vậy, đáng sợ lắm.”
Sương Ngạo Thiên nhíu mày, định nói gì đó thì Hầu Lập Tạ khẽ xua tay ra hiệu cho cô ta đừng để ý quá nhiều, rồi hỏi Ngư Diệu Ngôn: "Người bên cạnh cô vẫn chưa tự giới thiệu, anh ta là bạn trai của cô à?"
"Đúng vậy, đây là người chồng yêu của tôi đó~" Vừa nhắc đến người bên cạnh, Ngư Diệu Ngôn lập tức nở nụ cười rạng rỡ, ngọt ngào.
Cô ấy nhón chân lên, hôn chụt một cái lên má chàng trai trẻ bên cạnh: "Đây là chồng tôi tên là Tô Hãn Sinh, cũng là người chơi bảy sao, tác giả tiểu thuyết võ hiệp. Hiệu ứng tiêu cực là bị điếc, anh ấy không nghe thấy mọi người nói gì đâu, nên tôi nói thay anh ấy nhé. Anh ấy rất hiền lành, dễ tính, mọi người đừng bắt nạt anh ấy nha."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play