Cố Thâm Dương lái xe đưa anh cả Vương đến nhà ga, sau khi rời khỏi lại tìm một nơi đi gọi điện thoại, đợi sau khi anh sắp xếp mọi chuyện xong đâu vào đấy, về đến nhà cũng vào lúc cơm tối rồi.
Bạch Lộ: "Sao lại muộn như vậy?"
Cố Thâm Dương: "Tạm thời có việc không về được, buổi trưa em không đợi anh ăn cơm đấy chứ?"
Bạch Lộ: "Đợi đến mười hai giờ thấy anh chưa trở về nên không đợi nữa. Anh xem mấy thứ này đi, đều là đồ mọi người đưa đến, cũng có hơn hai trăm phần quà tặng. Từ đêm hôm qua cho đến tối hôm nay cũng chưa từng dừng lại."
Chị dâu quân nhân trong bộ đội đều tương đối biết ơn về chuyện Bạch Lộ đã mở nhà máy và tuyển dụng bọn họ vào làm, bọn họ đều rất cảm kích. Cũng bởi vậy, cuộc sống của mọi người cũng càng ngày càng tốt hơn.
Cố Thâm Dương nói: "Sao anh thấy em tương đối tự hào nhỉ?"
Bạch Lộ hếch hếch cằm, còn không thể tự hào sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play