Phương Á Phân không hề thấy lúng túng với Cố Thâm Dương, bà chính là người nhìn Cố Thâm Dương trưởng thành, trước kia bà coi anh như con cháu của mình vậy.
Bây giờ lại thành con rể của mình nên càng không thấy ngại ngùng gì.
Bà vội vàng chắt một cốc nước ấm cho Cố Thâm Dương, sau đó nói:
"Mấy hôm trước mẹ đến cùng lão Tứ, ông già nhớ con gái nên mẹ đến cùng ông ấy."
Vương Đại Kiều: "..."
Rõ ràng là bà cũng nhớ con gái không phải sao?
Cố Thâm Dương cười: "Lúc Lộ Lộ vừa đến đây cũng rất không quen nơi này, vẫn luôn nhớ hai người. Bây giờ hai người đến đây thật sự là quá tốt rồi, cô ấy cũng bớt nhớ hai người."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT