Văn Điềm hoàn toàn không hay biết người đàn ông vừa mới nói những lời khó nghe với mình, giờ đây lại đang cân nhắc làm một số chuyện không mấy trong sáng với cậu.
Thẩm Chi Tự nhìn Văn Điềm đứng ngay trước mặt, đã sớm nghĩ ra kế hoạch. Chỉ cần làm xong, dọa cho Văn Điềm sợ một trận, cậu chắc chắn không dám hé răng nửa lời.
Hắn vừa định kéo Văn Điềm lại gần để tiện cắn mút đôi môi cậu, nhưng tay vừa vươn ra, ánh mắt hắn lập tức tối sầm lại:
“Quần áo trên người em… là của Giang Cảnh?”
Bộ quần áo Văn Điềm đang mặc rõ ràng không phải của cậu. Kích cỡ lớn hơn cậu một số, để lộ hai chân trắng mịn, thẳng tắp.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy, Thẩm Chi Tự đã để ý đến điều này, vẫn luôn nghĩ mãi đến tận bây giờ.
Văn Điềm mím môi dưới, coi như thầm thừa nhận.
Khoảng thời gian ở tại khách sạn của Giang Cảnh, cậu không dám quay về căn hộ của mình. Trên người chỉ có đúng một bộ quần áo. Đêm qua giặt sạch nhưng không kịp khô, cậu đành phải mượn đồ của Giang Cảnh mặc tạm.
Thẩm Chi Tự cười lạnh:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT