Quả nhiên, cách làm này thực sự có tác dụng. Nhung Âm thấy Tông Chính Tiêu sững sờ vài giây, rồi sau đó hốc mắt bỗng đỏ hoe.
Tông Chính Tiêu kéo Nhung Âm vào lòng, giữ lấy gáy và eo cậu, ghì chặt không buông. Sau đó hắn cúi đầu, vùi mặt vào vai cậu.
“Cảm ơn…” Giọng nói trầm khàn của Tông Chính Tiêu khẽ vang lên.
Nhung Âm mỉm cười, nhẹ nhàng đáp lại trong lòng: “Ngươi thích là được.”
Tứ Hỉ, Lục Nga cùng các cung nhân đứng bên cạnh nhìn hai người ôm nhau giữa nền tuyết trắng. Đó rõ ràng là một khung cảnh đẹp đẽ, nhưng không hiểu sao trong lòng họ lại dâng lên một nỗi xót xa mơ hồ.
Cục tuyết mang theo tình ý kia được Tông Chính Tiêu dặn Tứ Hỉ cất giữ cẩn thận. Y còn lệnh cho ông hằng ngày dùng băng tuyết để bảo quản, nếu một ngày nào đó nó tan đi, người đầu tiên bị hỏi tội chắc chắn sẽ là ông.
Mùa đông rét buốt, tối đến Tông Chính Tiêu thường ngâm mình trong suối nước nóng. Nhung Âm vốn không thích nước quá nóng, nhưng vì tâm trạng Tông Chính Tiêu hôm nay không tốt nên cậu vẫn vào cùng để bầu bạn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT