Nhung Âm lúc này đã cưỡi lưng cọp, không thể lùi bước. Nếu y chột dạ, Tông Chính Tiêu nhất định sẽ tiếp tục làm việc, thế thì chẳng phải công sức của y đổ sông đổ bể sao?
“Đúng vậy. Thế nào, ngươi sợ à?” Y mạnh miệng, mặt dán sát vào hắn hơn.
Tông Chính Tiêu nhướng mày, đang thầm ngạc nhiên vì tiểu giao nhân nhà hắn hôm nay lớn gan như vậy, thì chợt nghe một câu vô tình lộ ra từ đáy lòng Nhung Âm: a a a, hồi hộp quá! Tông Chính Tiêu sẽ không thật sự làm ta ngay tại đây chứ? Biết vậy vừa rồi đã không mạnh miệng…
Tông Chính Tiêu khẽ cười, được lắm, hắn đánh giá quá cao y rồi. Vẫn là một bé ngốc mà thôi.
Nhàn rỗi không có việc gì, chọc ghẹo tiểu giao nhân một chút cũng thú vị lắm.
Hắn ghé sát lại, gần đến mức hơi thở hòa vào nhau, giọng trầm thấp: “Sợ? Ngươi nói ta sao?”
Nhung Âm cố nén ý muốn lùi ra sau, có chút không tự tin, nhỏ giọng đáp: “Dù sao cũng không phải ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT