Vào lúc này lại lật ra những chuyện của ông ta ở trong kháng chiến chống Nhật và xây dựng tại Hồng Kông sau chiến tranh chống Nhật, báo Hồng Kông vốn không có đạo đức, dùng ngòi bút làm vũ khí không hề lưu tình chút nào. Có điều, thời gian nửa năm ngắn ngủi, tang tễ của Ngô Mỹ Vân được làm phô trương, nở mày nở mặt thì người đến viếng tang lễ của Lưu Tư Niên lại thưa thớt, quạnh quẽ lạ thường.
Trang Linh Linh đến Hồng Kông sinh con, Phàn Kỳ cũng đến bệnh viện thăm.
Nhìn bóng dáng nho nhỏ bên trong giường trẻ em: "Oa! Bé thật đáng yêu!" "Đáng yêu? Rõ ràng là rất xấu xí. Giống như khỉ da đỏ vậy."
"Chỗ nào vậy?" Phàn Kỳ đặt ngón tay bên cạnh miệng em bé, miệng nhỏ hơi động đậy, thật sự chơi rất vui, cúi đầu hôn một cái, là mùi sữa thơm, thật thích!
Cô hỏi bảo mẫu bên cạnh: "Tôi có thể bế bé không?"
Bảo mẫu dạy cô cách bế cục cưng nhỏ, thật mềm, ôm ở trong tay cũng sợ hỏng!
Trang Linh Linh nhìn con của mình một chút: "Luôn muốn có đứa con gái, mua một đống váy nhỏ, lần này thì hay rồi, thằng bé mặc không được nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT