Hứa Diệu Nhi vùng vằng muốn thoát ra nhưng không được, còn bị anh ta kéo đến chỗ dựng xe mô tô, ngồi trên xe mô tô, anh ta nói: "Ôm chặt vào."
Mặc kệ là những việc mà anh làm trước đó có giống tên ngốc hay không, trong lòng Hứa Diệu Nhi lại vô cùng vui vẻ. Bởi vì người khác bình luận sỉ nhục mình nên anh đã ra tay vì mình, bởi vì nhà báo kia ăn nói bậy bạ nên anh đã bác bỏ tin đồn cho mình.
Tuy cách bác bỏ tin đồn này một lời khó nói hết nhưng trong mắt anh ta, mình không phải là một người phụ nữ cổ hủ, không có phong tình, thần kinh và còn làm người khác phiền chán, mà mình là một người đáng để anh ta yêu thích.
Hứa Diệu Nhi dựa đầu vào lưng anh ta, Liêu Nhã Triết ở phía trước đã cảm nhận được. Anh ta nhếch miệng cười, gió đêm cứ thế bay thẳng vào miệng anh ta khiến cho anh ta bỗng nhiên nấc cụt.
Anh ta nấc đến cả người run lên, Hứa Diệu Nhi vỗ lưng anh ta nói: "Có muốn dừng lại một chút không?"
Liêu Nhã Triết dừng xe lại, vừa khéo cũng đã tới gần bờ biển. Hai người đi bộ cùng nhau một lúc, nhưng mà Liêu Nhã Triết cứ nấc mãi không ngừng. Hứa Diệu Nhi thấy phía trước có một cửa hàng tiện lợi, cô ta chạy tới đó mua một chai nước rồi đưa nó cho anh ta: "Anh uống một ít nước đi."
Liêu Nhã Triết cầm chai nước lên uống hai ngụm, đi một lát thì tiếng nấc của anh ta mới dừng lại. Anh ta thở ra một hơi rồi cùng Hứa Diệu Nhi đứng ghé vào trước lan can, Hứa Diệu Nhi nhìn về phía trước còn anh ta thì nhìn về phía Hứa Diệu Nhi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT