Phần lớn người Hồng Kông đều chọn đưa tỉnh cữu đến nơi an táng tại nhà tang lễ, vậy nên sau khi mẹ con hai người thu xếp cho di thể của cụ bà xong xuôi thì Phùng Học Minh lập tức liên hệ với nhà tang lễ đến nhà đưa di hài của bà ổi.
Đến khi Lưu Tương Niên truyền xong hai chai nước biển về nhà, ông ta hỏi Lưu Xảo Yên rằng: “Mẹ con đâu!”
“Linh cữu đã được đưa đến nhà tang lễ rồi.” Lúc Lưu Xảo Yên trả lời ông ta cũng không thèm ngẩng đầu lên.
Lưu Tương Niên gào lên giận dữ: “Tôi còn chưa kịp nhìn mặt bà ấy lần cuối.”
“Chuyện này quan trọng lắm sao?” Lưu Xảo Yên hỏi ông ta: “Bà ấy cũng đã c.h.ế.t rồi mà ông còn thong thả đi truyền nước biển. Trong lòng ông thì mẹ của tôi có quan trọng lắm không?”
Lưu Xảo Yên hừ lạnh: “Không quan trọng chút nào cả, bà ấy chỉ mà một người quản gia mà ông nuôi ở Phồn Viên mà thôi, thực ra trong lòng ông vẫn xem người đàn bà kia mới là chủ nhân thật sự của nơi này.”
Con gái ông ta nói không sai chút nào, nhưng mà Lưu Tương Niên ít nhiều cũng thấy hơi áy náy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play