“Cho dù lúc đối mặt với mấy người, chúng tôi cũng không muốn giải thích gì với bà ấy, không phải sao? Người ta đã lớn tuổi rồi, không cần cứ túm lấy người ta không buông. Mấy người thì sao? Đuổi theo quay chụp người ta, khiến trò hề của người ta bày ra trước mặt tất cả người ở Hồng Kông. Mấy người nghĩ một bà cụ có thể chấp nhận áp lực như vậy sao?" Phần Kỳ thở dài.
Phóng viên đuổi theo hỏi: “Cô rất tiếc thương chuyện bà ấy c.h.ế.t sao? Nhưng chúng tôi xem xét tình huống, chuyện bà ấy chết, có liên quan rất lớn tới cô và chồng cô.”
"Tôi và chồng tôi? Anh đang nói đùa gì vậy? Đối mặt với bà cụ Lưu chửi rủa, chúng tôi kiềm chế mà lảng tránh, rốt cuộc là ai châm ngòi thổi gió, chỉ sợ thiên hạ không loạn, tôi nghĩ mấy người đều rõ."
"Là như này, theo như người biết chuyện tiết lộ, bởi vì ông Lưu Tương Niên muốn thông qua cậu cô, nhận lại chồng cô, sau khi bị cậu cô từ chối…"
Phàn Kỳ nghe người phóng viên này nói đến chuyện cậu từ chối giúp đỡ Lưu Tương Niên, người phóng viên này có ý là, khi bà cụ Lưu biết chuyện này, đến bệnh viện xảy ra tranh chấp với Lưu Tương Niên, vô cùng tức giận, cho nên khi nhìn thấy cả nhà bọn họ, mới đuổi theo bọn họ mà mắng.
"Tôi không muốn truy tìm chân tướng, chỉ muốn nhắc lại một lần nữa: Nhà họ Trần chúng tôi và nhà họ Lưu, từ bốn mươi năm trước đã cắt đứt tất cả liên hệ. Chồng tôi vĩnh viễn sẽ không nhận lại ông cụ Lưu, chuyện của nhà bọn họ không liên quan đến chúng tôi."
Phàn Kỳ nói: "Xin lỗi, tôi và mẹ tôi phải đi ăn cơm, chồng và mợ tôi đang chờ chúng tôi mang cơm về."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play