Còn muốn lãnh đạo thành phố ra mặt, khuyên ba con lão Trần nhận ông ta. Hiểu Tĩnh nói: "Bà nội A Khiêm c.h.ế.t rất tạo nghiệt nhỉ? Dù sao nhà chúng tôi cũng sẽ không nhận ông ta."
“Người của nhà thông gia, phải để nhà thông gia tới giới thiệu, chúng tôi không biết ông." Trương Nguyệt Cầm xua tay, không muốn để ý đến ông ta.
Người này rõ ràng không để lời Trương Nguyệt Cầm nói ở trong lòng, ông ta xuống: "Mẹ Kỳ, tôi hiểu được, nhà mọi người đều là người rất tốt. Nếu không có nhà mọi người, có lẽ A Khiêm đã mất mạng. Tôi muốn đến cám ơn mọi người."
"Không liên quan gì đến ông. A Khiêm là con nuôi của tôi, là con rể của tôi. Ông đến cám ơn tôi làm cái gì?" Trương Nguyệt Cầm không cho ông ta sắc mặt tốt.
Lưu Tương Niên bị người phụ nữ như thế bày ra sắc mặt, thật sự là có mẹ ắt có con, Phàn Kỳ thật sự giống hệt mẹ của cô, không có chút lễ phép quy củ nào.
Ông ta cố tỏ vẻ thái độ khiêm nhường: "Mẹ Kỳ Kỳ, tôi không còn sống được mấy ngày. Tôi biết mình có lỗi với bà nội của A Khiêm, cũng có lỗi với con trai…"
Lưu Tương Niên nói nghẹn ngào, ông ta móc khăn ra, lấy mắt kính xuống, lau nước mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT