Phàn Kỳ nhận lấy cái túi rồi trâm ngâm hỏi: “Chú, chú mang gạch đến à?”
Mẹ Phàn Trương Nguyệt Cầm nói: “Đây là bánh gạo nếp bà ngoại làm riêng cho con.”
Bánh gạo nếp Sùng Minh mềm dẻo thơm ngọt nhất, kiếp trước Phàn Kỳ cực kỳ thích nó: “Con muốn ăn, con sẽ mang vào bếp để hấp.”
Dì nghe cô nói vậy, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, cô cháu ngoại trước đây luôn chê những thứ ở nông thôn là đồ không sạch sẽ.
Vì hấp chiếc bánh này mà bà ngoại đã ngâm và xay gạo từ trước, ba giờ sáng hôm nay đã dậy để hấp bánh rồi đưa dì mang cho cháu gái, dì nghĩ thầm trong lòng đây hoàn toàn là tâm ý của bà nên không dám từ chối, nếu cháu ngoại không ăn thì để A Khiêm ăn, A Khiêm mà cũng không ăn thì dì và chị dâu sẽ ăn nó.
Bây giờ thấy cháu gái nói vậy, trong lòng dì thấy vui vẻ, cháu gái đã thay đổi, không còn giống trước kia.
Bảo sao bây giờ A Khiêm lúc nào cũng tươi cười, thế này thì chị dâu yên tâm rồi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play