“Gợi ý cá nhân, vậy cũng không thể khiến đầu đuôi lẫn lộn được, cốt lõil trình diễn thời trang, cốt truyện chỉ để hỗ trợ làm nổi bật quần áo mà thôi. Cho dù chuyện tình cảm ở đây rất súc tích nhưng phải hạn chế cực kỳ, giống như quần áo phải đơn giản và trang nhã. Tôi cảm thấy nụ hôn ở cảnh cuối cùng, trọng điểm có hơi lệch. ” Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ đang trang điểm: “Em đứng lên, chúng ta so sánh. ” Phàn Kỳ đứng dậy, Trần Chí Khiêm bảo cô nhìn về phía trước: “Đừng cười, chỉ cần đứng như vậy. ”
Anh đứng bên cạnh và đứng chéo cô, khẽ quay đầu lại, không vui nhưng trong ánh mắt có tình cảm: “Tôi nghĩ hành động này cũng đủ rồi, giống như hội họa và thư pháp, giữ lại một không gian riêng tư. Có thể khiến khán giả cảm nhận được hương vị nhưng lại không chú ý quá nhiều đến câu chuyện này, tập trung vào trình diễn thời trang thôi, mọi người thấy sao?”
Phàn Kỳ tức giận, người này nhất định đã suy nghĩ kỹ từ lâu rồi mà không nói cho cô biết. Để cô lo lắng nhiều ngày như vậy? Hơn nữa còn nói muốn tập luyện kỹ thuật hôn với anh, thật sự rất giận.
Đã xong, đã xong, đã xong! Anh sẽ không nghĩ trong lòng mình muốn hôn anh chứ?
Quả thật những người trong công ty quảng cáo cũng có ý tưởng này, cảnh tượng ôm hôn cũng không thích hợp nhưng Phùng Học Minh nói nhất định phải có, nói muốn thể hiện sự lãng mạn.
Bây giờ Trần Chí Khiêm nói ra nên người của công ty quảng cáo lập tức hỏi Phùng Học Minh: “Ý của anh Phùng thế nào? Tôi cảm thấy anh Trần nói rất có lý. ”
Lúc đầu Phùng Học Minh muốn cảnh quay này khiến cho Trần Chí Khiêm cảm thấy không thoải mái, rồi đến quay thay Trần Chí Khiêm, anh ta đâu muốn nhìn thấy hai người bọn họ hôn nhau?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play