Thôi được, cho hai người mười phút, quay thêm lần nữa, nếu qua chúng ta kết thúc công việc ngày hôm nay tại đây." Đạo diễn Từ nói xong, đóng cửa đi ra ngoài.
Bên ngoài bầu trời đã tối đen, cảnh quay cướp bóc ở ngân hàng kia có không ít diễn viên quần chúng diễn NG, vì thế bọn họ phải quay thêm mấy lần nữa, mới xong được cảnh đó.
Trong phòng chỉ còn Diệp Phù và Sầm Loan, trên mặt đất vẫn còn tàn thuốc, trong không khí ngoài mùi thuốc lá, còn có mùi tanh ngọt - là mùi vị của tinh dịch.
Diệp Phù định ngẩng đầu, nhưng khi ngửi thấy mùi vị này, cô lại không dám.
"Xin lỗi, trước đó không bàn bạc với em, em không sao chứ?" Sầm Loan thấp giọng hỏi.
Diệp Phù nhẹ nhàng lắc đầu, cô không dám nhìn lên, bởi vì vừa mới khóc nên âm thanh mang theo chút giọng nghèn nghẹn của mũi, cực kỳ đáng thương, "Em biết, thỉnh thoảng đạo diễn sẽ theo đuổi phản ứng chân thật, cố ý không nói cho diễn viên cảnh tiếp theo như thế nào... Em hiểu mà, ảnh đế."
Sầm Loan dường như mỉm cười, một lúc lâu sau mới nói, "Đừng gọi tôi là ảnh đế."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT