Sớm hôm sau, Thẩm Lan ôm đống trâm vàng trâm bạc cùng tiền và một lá thư giao hết cho Trần Tùng Mặc.
“Làm phiền Trần đại ca.” Thẩm Lan khách sáo đưa thêm năm lượng bạc.
Trần Tùng Mặc cúi đầu không dám nhìn nàng, xua tay nói: “Cô nương đừng khách sáo. Mấy ngày nay trong viện ngày nào cũng phát nước mơ, chè đậu xanh, trời nắng nóng được uống một chén thật là sảng khoái. Chúng huynh đệ đều cảm ơn cô nương, nào dám nhận thù lao.”
Bình thường Gia bận rộn, đa phần chỉ thưởng tiền bạc hiện vật, đâu rảnh bận tâm chuyện nhỏ nhặt như vậy, tám phần là đề nghị của Thấm Phương.
“Trần đại ca cũng đừng khách sáo.” Thẩm Lan đứng cách một trượng, nói cảm ơn.
Hai người cũng không tán gẫu gì thêm, quay người đi làm việc của mình.
Nàng về đến phòng chính vừa lúc gặp Bùi Thận tập võ trở về. Thẩm Lan tiến lên, đang chuẩn bị cầm lấy chiếc cung tên bằng gỗ chá và sừng trâu của y, ai ngờ Bùi Thận nghiêng người né tránh, cười nói: “Cung này nặng lắm, cô cầm không nổi đâu.”
Bùi Thận chê sân này nhỏ, không có khu vực luyện võ nên y hiếm khi tập bắn cung, gần đây cũng không biết tìm ở đâu ra ba tấm bia đá, mang ra rừng trúc sau viện để luyện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT