Diệp Khanh Oản nhìn bóng dáng Nam Cung Mộ Vân rời đi, không ngừng khóc không ngừng khóc, thật sợ nàng một hơi khóc ngất xỉu đi.
Vừa định an ủi nàng hai câu, kết quả sau khi nàng nhìn thấy Nam Cung Mộ Vân biến mất, lập tức liền ngừng tiếng khóc, duỗi tay muốn Lâm Hiểu ôm: “Lâm thúc, ta đói bụng.”
Lâm Hiểu choáng váng, nhưng vẫn duỗi tay bế nàng lên: “Tiểu thư, ngươi...... Ngươi không thương tâm nữa sao?”
“Thương tâm nha, nhưng thương tâm cũng phải ăn cơm nha, người là sắt, cơm là thép, một bữa không ăn đói đến hoảng.” Diệp Khanh Oản ôm cổ hắn, lời lẽ chính đáng nói.
Lâm Hiểu nhìn nàng, hắn bỗng nhiên cảm thấy, tiểu thư nhà hắn nói rất có đạo lý?
“Đại điện hạ, Liễu đại nhân, nhị vị thỉnh chờ một lát, tiểu nhân cho người mang nhị vị đi vào.” Nói xong ôm Diệp Khanh Oản trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play