Diệp Khanh Oản ngẩng đầu nhìn hắn, rõ ràng là ngụy biện, vì cái gì từ trong miệng ngươi nói ra, lại có đạo lý như vậy?
“Đi thôi, chúng ta phải xuất phát.” Liễu Thịnh đụng nhẹ trán của nàng một chút.
Diệp Khanh Oản gật đầu, ba người từ cửa sau rời khỏi Tương Vương phủ, trên đường đã không còn bá tánh đi lại, thỉnh thoảng có binh lính chạy vội qua, không biết làngười của ai.
Bọn họ tới gần hoàng cung, nơi này tựa hồ vừa mới trải qua một hồi c.h.é.m giớt, khói thuốc s.ú.n.g mịt mù, trên cửa lớn hoàng cung còn dính vết máu, nhưng vẫn kiên cố vững chắc, không chút sứt mẻ.
Cho nên Thủy Sanh còn chưa có tấn công vào? Hoàng cung vẫn còn nằm trong khống chế của hoàng đế?
Mạnh Đào ra hiệu cho bọn họ không cần lên tiếng, tự mình đi ra ngoài, đứng trước cửa cung kêu lên: “chỉ huy ngự lâm quân hiện giờ là người phương nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT