Diệp Khanh Oản quyết định giả chớt đến cùng: “Ai nha, đầu đau quá, chân cũng đau, tay cũng đau.”
Nói xong còn chìa ra một vết thương nhỏ trên tay đến trên mặt hắn hờn dỗi: “Thái phó ngươi xem, đều đổ máu, ta muốn nhanh chóng đi băng bó, bằng không miệng vết thương liền khép lại...... nha không phải, là muốn phế đi.”
“Phụt” Liễu Thịnh cuối cùng cũng chịu thua, bắt lấy ngón tay nàng, đưa đến bên miệng thổi thổi.
Sau đó cắt một miếng vải sạch sẽ từ trên áo của mình băng bó cho nàng: “Hảo, như vậy liền sẽ không khép lại...... nha không phải, là sẽ không phế đi.”
Diệp Khanh Oản bị hắn chỉnh đến có chút ngượng ngùng, lặp lại lần nữa, Lão Thái phó người này có khả năng nha, diễn giả như vậy, hắn nói tiếp liền tiếp, đều không chớp mắt.
quân thảo nguyên rút về, Bắc Cương hết thảy bắt đầu chậm rãi sống lại, nguyên bản tướng sĩ chớt đi, đều phải hoả táng ngay tại chỗ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT