Vân Dao chịu đựng cơn khó chịu, cắn răng bước vào yến tiệc, khẽ đỡ lấy thắt lưng rồi ngồi xuống bên cạnh Vân Tranh. Vân Khanh thấy Vân Dao mãi chưa đến, rượu linh trên bàn cũng đã bị Vân Lãng và những người khác mang đi gần hết, trong lòng đâm ra bực bội. Sau đó, hắn lệnh cho đệ tử kéo Vân Dao đến ngồi tại bàn. Thân là đại chưởng giáo, vị trí của Vân Dao là ở giữa chưởng giáo sư huynh Vân Khanh Tiên Quân và nhị sư huynh Vân Tranh Kiếm Tôn, vì vậy Vân Dao cũng tự nhiên ngồi bên cạnh Vân Tranh.
Vừa ổn định chỗ ngồi, y đã cảm thấy một bàn tay nhẹ đặt lên eo mình.
Từ lúc Vân Dao xuất hiện ở cửa, ánh mắt của Vân Tranh đã dán chặt lên người y, không dời nửa bước. Đến khi Vân Dao ngồi bên cạnh, hắn một tay nâng chén rượu, tay kia siết chặt lấy eo y.
Vân Dao dựa nhẹ người vào cánh tay của nhị sư huynh, thắt lưng đau nhức đến không còn chút sức lực, dường như nếu không có cánh tay ấy đỡ lấy, y đã ngã gục lên bàn.
“Tiểu Vân Dao, bị thương à?”
Vân Dao vừa bước vào đã khiến mọi người trong phòng chú ý, ai cũng nhận ra sự khác thường của y. Cố trưởng lão đặt ly rượu xuống, nhanh chóng bước đến trước mặt Vân Dao, đưa tay muốn bắt mạch.
“Không có, chỉ là vừa rồi từ giường lăn xuống, bước hụt nên ngã thôi,” Vân Dao khéo léo rút tay về, ẩn mình dưới ống tay áo rộng để che đi bàn tay đang siết chặt thắt lưng. Y nhanh tay cầm lấy ly rượu trước mặt, nói: “Cố sư bá, Vân Dao không thể đứng lên nổi, có thể ngồi tại đây mà kính rượu cho ngài chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT