Khoảng năm giờ hai mươi phút chiều, bạn của bố mẹ Nam Chi đang ngồi trên sofa trong nhà kính còn Tống Thanh đi rót nước.
Chiếc xe lăn điện rất dễ điều khiển, chỉ cần một tay nên tay còn lại không cần làm gì. Anh dùng tay còn lại để làm vài việc nhỏ, cầm ly nước đưa đến bàn trà trước mặt người đàn ông trẻ tuổi kia một cách vững vàng.
Người đàn ông trẻ tuổi ấy luôn quan sát anh, ánh mắt nhiều lần dừng lại ở chỗ chân bị cụt của anh. Tống Thanh cúi đầu nhìn chân mình, thẳng thắn nói: “Bị tai nạn xe nên phải cắt bỏ.”
Anh ta gật đầu: “Tôi biết, dì Đường có nhắc đến rồi.”
Dừng lại một lúc, anh ta tiếp lời: “Dì Đường có quen biết với một bác sĩ ở bệnh viện của Nam Chi, dì ấy kể rằng khi đó cậu nằm viện không trả nổi viện phí, Nam Chi còn giúp cậu trả.”
Ban đầu vốn không có ai biết chuyện này, nhưng sau đó người thu tiền lỡ miệng nói ra nên cả bệnh viện đều hay tin.
“Ừ.” Tống Thanh thành thật trả lời, không giấu giếm chút nào: “Sau đó cũng là cô ấy đưa tôi về nhà, cho tôi chỗ ở, lo chuyện ăn mặc sinh hoạt.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT